Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 355: Cắt sắt đoạn thép


Khi Fast nghe thấy âm thanh sắc bén xé rách không khí kia thì ánh dao đã xuất hiện trước mặt hắn. Hắn vừa định thần lại thì Tường Thành Vô Hình đã xuất hiện vô số vết nứt, Aether đan xen vào nhau, bùng lên những tia lửa chói lọi.

Thế công của Bologo như một cơn cuồng phong vũ bão, như thể hắn mới là thợ săn Nguyện Cầu Giả, trong khi Fast là con mồi Người thăng hoa đang đợi bị làm thịt. Danh tính của cả hai đã bị đảo ngược chỉ trong nháy mắt chạm trán.

Fast không hiểu nổi nguồn gốc sự tự tin của Bologo đến từ đâu. Fast bóp tay lại, không khí ngưng kết siết chặt cơ thể của Bologo, khiến cả người hắn phát ra những tiếng cót két, thế nhưng điều này vẫn không thể ngăn cản hành động của Bologo.

Dù cơ thể bị trói buộc nhưng chất lỏng vảy rắn vẫn cực kỳ dẻo dai, chúng tràn ra khỏi kẽ hở như dòng suối chảy, rồi biến thành những lưỡi dao sắc bén xoay tròn liên tục chém về phía kẻ địch trước mặt.

Nếu chỉ vỏn vẹn là phản công Fast thì Fast vẫn còn có thể chống chọi được, nhưng khi dính vào Tường Thành Vô Hình thì chất lỏng vảy rắn liên tục kéo dài, che khuất tầm nhìn của Fast.

Tầm nhìn chìm vào bóng tối khiến Fast hoảng sợ trong giây lát, rồi nỗi sợ hãi sôi sục bùng lên trong tâm trí hắn.

Chất lỏng vảy rắn tách ra, để lộ bóng ma đang đứng trước mặt, đôi đồng tử xanh biếc giống như ngọn lửa ma trơi thiêu đốt, phản chiếu tâm hồn đang chịu dày vò của Fast.

Mặt nạ Kinh Hoàng tấn công vào suy nghĩ của Fast. Bologo rất thích Vật khế ước này. Sau khi sử dụng nó một thời gian dài, Bologo nhận ra chức năng thực sự của Mặt nạ Kinh Hoàng không phải là khiến đối thủ sợ hãi, mà là ngắt Năng lượng bí mật của hắn trong khoảng thời gian hoảng hốt ngắn ngủi.

Bologo thoát ra được và chém xuống đầu Fast. Fast đã lấy lại được sự tỉnh táo, hắn giơ tay lên, luồng khí ngưng kết đột ngột tụ lại trước mặt hắn, chặn đòn đánh lại. Nhưng ngay sau đó là một làn sóng xung kích Aether truyền tới khiến Fast rơi xuống bên dưới.

Cơ thể đập mạnh vào vách đá, đám máu thịt mọc thành bụi kia bỗng duỗi ra như vừa ngửi thấy mùi của con mồi. Chúng mở rộng các xúc tu về phía Fast, rong biển đỏ như máu lắc lư, quấn lấy Fast thành từng vòng chỉ trong nháy mắt.

Aether bùng lên, Tường Thành Vô Hình lan rộng đã nghiền nát đống máu thịt này. Nhờ vào sức mạnh của Năng lượng bí mật, Fast đã giữ được khoảng cách an toàn với những thứ ghê tởm này.

Hắn ngẩng đầu lên thì thấy bóng đen lại ập đến. Bologo không hề cho hắn cơ hội nào để thở dốc, hệt như một con chó hoang báo thù, phải cắt chết Fast mới chịu bỏ qua.

Con dao dài sắc bén lại hạ xuống, nhưng không khác gì lần trước, lại bị Fast chặn lại.

"Không nhớ lâu a!"

Fast cười lớn, Bologo giống như đang nổi cơn giận đập phá bừa bãi, mọi nhát chém của hắn đều dễ dàng bị cản phá, ngoài việc tiêu hao sức lực của bản thân thì Fast không nghĩ ra Bologo sẽ làm được gì.

Nhưng rồi hắn nhìn thấy thứ trong tay Bologo, đó là một cái ngòi nổ.

Bàn tay màu bạc cầm quả lựu đạn thủy ngân đỏ ấn chặt vào Tường Thành Vô Hình. Bologo thờ ơ nhìn Fast. Các lớp giáp được xếp chồng lên nhau, bảo vệ phần thân của hắn. Ngay giây tiếp theo, một tiếng nổ lớn gầm rú.

Quả lựu đạn phát nổ, thủy ngân đỏ lan rộng tạo ra một cơn bão lửa giữa không trung. Bologo và Fast không còn chỗ để trốn, cả hai bị nhấn chìm trong đó ngay lập tức.

Trong ánh lửa nóng rực, mơ hồ có thể nhìn thấy hai bóng người, bạo tạc thịnh diễm thoáng qua liền mất, như là tiêu tán khói lửa.

Bologo cởi bộ giáp ra, dùng tay trái đóng con dao dài vào vách đá để treo mình trên đó.

Trông hắn hơi thảm thương, dù đã phòng bị trước nhưng vụ nổ thủy ngân đỏ vẫn thiêu đốt cơ thể của Bologo, tuy nhiên nhờ năng lực bất tử, vết thương kiểu này không phải vấn đề gì quá lớn.

Nhưng đối với Fast thì khác, sau khi ngọn lửa tan đi, phần thân trước của hắn bị bỏng nặng, ngực rộp lên, khuôn mặt thì dính đầy máu đen.

Một bên mắt gần như không thể mở nổi, bên còn lại thì dính chặt vào vùng da bị cháy.

Đúng như Bologo nghĩ, Tường Thành Vô Hình có thể chặn các đòn tấn công vật lý, nhưng nó không thể cách ly nhiệt độ cao. Cho dù Fast đã chặn được tác động của vụ nổ nhưng sóng nhiệt đến sau đó vẫn khiến hắn bị thương nặng, thậm chí còn suýt cướp đi sinh mạng của Fast.

Fast thở hổn hển vì đau đớn. Cổ họng của hắn như bị thủng một lỗ khiến tiếng hít thở khàn khàn như tiếng rên của một hồn ma.

Bologo dường như đã hoàn toàn hiểu được bản chất Năng lượng bí mật của hắn, điều này khiến Fast vừa khiếp sợ vừa hãi hùng không thôi, rõ ràng là cả hai chỉ vừa mới đối đầu trực diện với nhau.

Những lớp Tường Thành Vô Hình liên tục được xếp trước mặt, đạn không khí không ngừng được bắn ra, giờ Fast đã không còn muốn chiến đấu với Bologo nữa mà chỉ muốn nhanh chóng tẩu thoát khỏi đây.

Những thất bại liên tiếp khiến trái tim Fast tan vỡ, hắn thậm chí còn thấy rằng hành động này sai ngay từ đầu, họ đã định sẵn sẽ thất bại.

Bóng dáng lếch thếch đáp xuống một giàn giáo đổ nát, tầm nhìn của Fast thấm đẫm máu, khắp nơi đều là một màu đỏ tươi.

Hắn vừa định đứng dậy thì mắt cá chân hơi đau, sau đó là một con dao ném mảnh mai lướt qua mang theo vết máu.

Fast không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, sau đó cơ thể gục xuống một cách mất kiểm soát.

Palmer đưa tay đón lấy con dao ném đang lượn vòng về kia, nỗi sợ hãi trong mắt hắn đã không còn nữa mà như một sát thủ thiện nghệ, Palmer đã cắt đứt gân Achilles của Fast vào thời điểm quan trọng này.

Giàn giáo rung lên, đám nấm đỏ tươi ngửi thấy hơi thở của sinh vật sống nên đã nhanh chóng lan đến đây. Fast vùng vẫy đứng dậy, Tường Thành Vô Hình cố gắng đẩy lùi đống máu thịt, nhưng hết ngọn giáo sắt này đến ngọn giáo sắt khác lại giáng xuống từ trên trời.

Mục tiêu của chúng không phải Fast mà là giàn giáo sắp gãy, mũi giáo sắt xuyên qua lớp đá cứng khiến bệ mất lực đỡ và bắt đầu nghiêng trực diện.

Cơ thể Fast trượt về phía biển sương mù một cách mất kiểm soát, hắn vẫy lưỡi kiếm của mình định găm lại tại chỗ, nhưng lúc này, càng nhiều máu thịt hơn lao tới, nuốt chửng hắn hoàn toàn.

Bologo chỉ đứng quan sát từ phía xa, giờ hắn đã nắm quyền chủ động tuyệt đối, vừa nắm chặt cây giáo sắt vừa di chuyển, sẵn sàng giáng cho Fast một đòn chí mạng bất cứ lúc nào.

Fast cũng hiểu suy nghĩ của Bologo, hắn cố gắng tạo ra Tường Thành Vô Hình để chống lại sự ăn mòn của máu thịt.

Khi cả hai đang chơi trò chơi sinh tử, một làn sóng âm trầm xuất hiện, đây không phải là Năng lượng bí mật của Hood mà là làn sóng âm bắt nguồn từ con Nhện sói.

Trong lúc Bologo chiến đấu với Fast, nó đã tông nát vách đá hẹp, ép cơ thể vào kẽ nứt đó.

Chân nhện to như cột đá, trông như một thanh đại kiếm chia đôi trời đất bổ về phía Bologo. Bologo di chuyển bằng sợi dây thừng gắn móc, cơ thể áp sát vào vách đá. Ngay cả khi né tránh được cú va chạm thì áp lực gió do chuyển động mang lại vẫn khiến Bologo khó thở.

Fast ở phía dưới thì càng không được tốt cho lắm. Đá tảng đổ sập xuống chôn vùi Fast trong nháy mắt. Những chồi cây đỏ tươi đã lấp ló sẵn trong kẽ nứt. Một khi Tường Thành Vô Hình của Fast sụp đổ thì chỉ có cái chết chờ hắn.

Tất nhiên đó không phải là điều Bologo nên quan tâm.

Tiếng sấm lan rộng, Bologo biết rất rõ đó không phải là sấm sét thực sự mà là tiếng nổ khi Hiệp sĩ bạc phá vỡ rào cản tốc độ âm thanh.

Tốc độ của hắn kinh hoàng đến thế, mỗi đường kiếm lại vô cùng đáng sợ. Ngay cả Nhà ảo tưởng cũng đang trên đà bại trận dưới những đòn tấn công của Hiệp sĩ bạc.

Bologo quan sát hình bóng màu trắng bạc ấy. Đến giờ hắn mới rõ một chuyện, đối phương không phải Phụ Quyền Giả bình thường gì cả.

Bộ giáp bạc đã dính đầy máu đỏ tươi, hắn một tay cầm kiếm nhìn về phía Nhà ảo tưởng chồng chất vết thương, lượng Aether cao ngất không còn che dấu mà giải phóng hoàn toàn ra ngoài.

Mỗi người đều đã nhận ra kia tim đập nhanh ba động, lâm vào ngắn ngủi rung chuyển bên trong.

Đó là sức mạnh siêu việt một Phụ Quyền Giả, đến từ giai đoạn thứ tư, chiến xa Thủ Lũy.

Lebius ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào hình bóng màu trắng bạc. Hắn không quá ngạc nhiên bởi cấp bậc của đối thủ bởi đã lờ mờ đoán ra được điều đó trong lúc chiến đấu. Điều thực sự khiến hắn ngạc nhiên là phản ứng Aether này quá quen thuộc.

Hắn gần như không cần phải suy nghĩ để xác định danh tính của đối phương.

"Ghế thứ Ba..."

Kể từ khi Thành phố Thánh sụp đổ, các quốc gia đã mở ra một nền hòa bình giả tạo. Dưới nền hòa bình giả tạo này, cuộc tranh chấp trong bóng tối vẫn tiếp tục diễn ra. Trong số đó, cuộc chiến bí mật giữa Thanh kiếm bí mật của Đức vua và Trật tự vào bảy năm trước là kinh hoàng nhất.

Trong cuộc chiến bóng ma đó, sự tranh chấp giữa hai con quái vật khổng lồ gần như đã phá vỡ gông cùm của lời thề và kéo ngọn lửa chiến tranh vào địa phận thế giới phàm trần.

Cuộc chiến bí mật kết thúc với thắng lợi khó khăn của Cục Trật tự. Kể từ đó, Cục Trật tự đã giành được quyền thống trị Thành phố Lời thề, Opus, còn Thanh kiếm Bí mật của Đức Vua thì bị đuổi ra khỏi thành phố, đồng thời cũng mất đi Chúa tể Cyrin của mình.

Trên thực tế, Chúa tể Cyrin chỉ là một trong số rất nhiều lực lượng mà Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đã mất, trong ghi chép chính thức, Ghế thứ Ba của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua cũng đã chết trong cuộc chiến bí mật.

Ghế thứ Ba là cấp dưới trung thành nhất của Chúa tể Cyrin. Khi biết tin Chúa tể Cyrin đã chết trong Phòng Khai Hoang, hắn đã huy động toàn bộ lực lượng để tung ra hết đợt này đến đợt khác tấn công điên cuồng vào Cục Trật tự.

Dựa trên hồ sơ để lại lúc bấy giờ thì dường như Ghế thử Ba không hề muốn phân thắng bại mà chỉ muốn đoạt lại xác của Chúa tể Cyrin, báo thù cho hắn và trút giận.

Cuối cùng, kết cục của Ghế thứ Ba hệt như Chúa tể Cyrin, bị Đội số 7 ám sát trong một trận chiến ở Khe nứt lớn.

Những đối thủ có ghế này khiến cho Lebius khó có thể quên, chưa kể Lebius còn từng chống lại Ghế thứ Ba, nhưng bây giờ Ghế thứ Ba đáng lẽ đã chết lại sống lại, sức mạnh lại còn xuất hiện một cách công khai như vậy, phục vụ cho Đức vua Bóng Tối.

Lebius không thể không nghĩ về điều này.

"Jeffrey..."

Nhìn sangh người cộng sự bên cạnh, Jeffrey biết Lebius đang nghĩ gì, nhưng bây giờ không phải lúc để nói về nó, "Giải quyết xong những chuyện này rồi nói."

Cặp mắt vàng rực nhìn thẳng vào chiến trường điên cuồng, Jeffrey cũng đã cảm nhận được những khả năng đáng lo ngại đó.

Lebius không nói gì thêm mà ra lệnh, Nhận Giảo Chi Lang biến thành bóng ma và tăng tốc.

Bây giờ Nhà ảo tưởng đã bị hiệp sĩ bạc đánh trọng thương, thậm chí khiến sức chiến đấu của Nhện sói cũng giảm đi rất nhiều. Mặc dù ham muốn tấn công của nó không còn mạnh mẽ như trước nhưng vẫn bị thôi thúc bởi cơn đói không thể cưỡng lại.

Máu thịt mất đi hình dạng trói buộc tan vỡ như bóng nước, máu thịt đỏ tươi lan tràn ra xung quanh, không ngừng dệt thành mạng nhện.

Từ nãy đến giờ Hiệp sĩ bạc vẫn chưa hề lộ ra bất kỳ Năng lượng bí mật đặc biệt nào mà chỉ dựa vào cường độ Aether đáng sợ của bản thân, cũng như bộ giáp và lưỡi kiếm trên người.

Trước khi canh giữ sào huyệt, cơ thể Nhà ảo tưởng đã bị đồng hóa với đống máu thịt điên cuồng, cho dù có bị Hiệp sĩ bạc chặt đứt cánh tay thì hắn cũng chỉ cần không đến vài giây là có thể lành lại.

Một góc của mặt nạ con rối bằng xương đã vỡ vụn, lộ ra gương mặt khô héo, vẫn là con ngươi chứa đầy tơ máu kia, khóe miệng nhếch lên lộ ra hàm răng sắc nhọn.

Hiệp sĩ bạc có thể mơ hồ nhìn thấy người phụ nữ đang đứng sau lưng Nhà ảo tưởng. Trên khuôn mặt không thể quan sát lộ ra ánh mắt cảnh giác.

"Cho nên ta rất ghét ma quỷ..."

Hiệp sĩ bạc thì thầm. Giống như bao người, hắn cũng căm ghét ma quỷ, nhưng dưới sự căm ghét tuyệt đối hắn cũng cảm thấy bất lực.

Khi rơi vào tình thế tuyệt vọng thì chỉ có ma quỷ mới có thể giải cứu ngươi, quá khứ là vậy, tương lai cũng thế.

Cho dù có ghét chúng đến đâu thì cuối cùng ngươi vẫn sẽ hôn lên mu bàn tay của chúng...

Hiệp sĩ bạc nâng thanh trường kiếm trong tay lên và đặt trước mặt. Chiếc mặt nạ băng giá phản chiếu trên thân kiếm sáng loáng, kèm với đôi mắt rực lửa dưới lớp giáp.

Sau trận chiến với cường độ cao như vậy, thanh kiếm này vẫn hoàn hảo, lưỡi nhẵn không có vết xước, mép lưỡi sắc bén và gọn gàng, thậm chí không một kẽ nứt, thanh kiếm mới như vừa được lấy từ tay của một người thợ thủ công.

Đây là thanh kiếm mà Hiệp sĩ bạc yêu thích nhất, nó là một trong số ít những thứ hắn mang theo khi rời khỏi Thanh kiếm bí mật của Đức Vua.

Nếu không biết trước thì ít ai biết rằng một lưỡi kiếm đơn giản như vậy sẽ là một vũ khí giả kim, một thanh kiếm bí mật.

Hiệp sĩ bạc sải bước về phía Nhà ảo tưởng, trong tay múa ra tầng tầng kiếm hoa, Aether rót vào trong đó, hoảng sợ lực lượng tràn lan phun trào.

"Tránh ra."

Hiệp sĩ bạc nói nhỏ, rồi vung ánh kiếm về phía Nhà ảo tưởng.

Những ảo tưởng hư vô xuất hiện, từng lớp tường chắn đột ngột hiện ra, cố gắng cản trở nhát kiếm của hiệp sĩ bạc. Nhưng cũng giống như trước đó, không có lớp phòng ngự nào có thể ngăn nổi hắn.

Phòng tuyến trong phút chốc đã bị phá vỡ, hiệp sĩ bạc không còn kiềm chế sức mạnh của mình nữa, sức mạnh của một Thủ Lũy Giả bộc phát, Aether tràn ra, thậm chí còn hóa thành thực thể nào đó, phun ra khỏi các khe hở của bộ giáp.

Lưỡi kiếm đến ngay lập tức, ngay khi nó chuẩn bị chém trúng Nhà ảo tưởng và sắp làm hắn bị thương nặng lần nữa thì Nhận Giảo Chi Lang đã vượt qua hàng loạt lớp ngăn cản, giết đến trước mặt với hàng ngàn lưỡi dao sắc bén trên khắp cơ thể.

Lebius không cho rằng mình có thể ám sát Hiệp sĩ bạc, nhưng hắn muốn xác minh một điều.

Lưỡi kiếm xếp dày đặc cọ xát vào nhau tạo ra tiếng ong ong chói tai, giống như hàng ngàn con chim kêu cùng lúc, động tác chém về phía trước của hiệp sĩ bạc bị chậm lại, vặn cổ tay, eo và bụng quay cuồng.

Lưỡi kiếm chém vào ngực Nhà ảo tưởng. Da thịt rách toác, ngay cả xương cũng bị chém đứt. Ánh kiếm đã đi ra khỏi cơ thể nhưng không dừng lại mà lại lợi dụng quán tính, vẽ nên một vầng trăng tròn hoàn chỉnh. Đường vòng cung chí mạng chém về Nhận Giảo Chi Lang đang lao tới đằng sau.

Kim loại và kim loại va chạm vào nhau, sau đó lưỡi kiếm xé toạc lưỡi kiếm sắc bén của Nhận Giảo Chi Lang. Không dừng lại, sau khi cắt đứt mọi kim loại tiếp xúc, lưỡi kiếm của hiệp sĩ bạc tiếp tục đâm thẳng vào người con sói.

Hiệp sĩ bạc nhận thấy cảm giác trì trệ trên cổ tay mình, nhưng cảm giác này chỉ là tạm thời. Ngay giây tiếp theo, cảm giác vướng này lập tức biến mất. Khi ánh sáng yếu ớt hiện lên trên lưỡi kiếm, vầng trăng tròn đang vẫy vùng đã bao trùm hoàn toàn Nhận Giảo Chi Lang.

Sau một khoảng thời gian ngắn, ánh sáng màu xanh lam trong người Nhận Giảo Chi Lang tan biến, sau đó cơ thể bằng thép dường như đã chết, vỡ thành từng mảnh kim loại, chỉ còn lại bộ xương hình người thô kệch tại chỗ, ngay sau đó bộ xương cũng vỡ ra, một vết kiếm chí mạng đã cắt đứt xương sống của nó.

"Quả nhiên là ngươi? Ghế thứ Ba."

Ánh mắt của Lebius trở nên nghiêm nghị, kể từ lúc bắt đầu trận chiến... không, kể từ khi kết thúc cuộc chiến bí mật, đây là Nhận Giảo Chi Lang đầu tiên Lebius tổn thất trong lúc chiến đấu.

Nhận Giảo Chi Lang được làm hoàn toàn bằng hợp kim giả kim, có tính dẫn Aether cực tốt, ngoài ra bản thân nó còn cực kỳ cứng cáp. Thế nhưng khi phải đối mặt với hiệp sĩ bạc dùng hết sức lực thì ngay cả một nhát kiếm cũng không thể cản nổi.

Nó không chỉ bởi vì sức mạnh của hiệp sĩ bạc mà còn vì thanh kiếm bí mật trong tay hắn ta.

Tài Thiết Chi Kiếm.

Trong hồ sơ của Cục Trật tự, nó là một vũ khí giả kim đã trải qua ba lần biến đổi về chất và đã đạt đến độ "vàng hóa". Ma trận giả kim của nó không hề xảo quyệt và phức tạp mà thuộc Học phái Thống Ngự thuần túy, tác dụng là hạ lệnh "tách rời" đối với tất cả các vật chất tiếp xúc.

Đây là một thanh kiếm có thể xẻ đôi sắt thép, mọi lớp phòng ngự sẽ tan thành bụi mịn ngay khi tiếp xúc với nó.

"Cẩn thận, đừng bao giờ để hắn đến gần!"

Giọng Lebius vang lên trong Mạng Lưới Tâm Linh. Bên kia chiến tuyến, Bologo cũng bàng hoàng không thôi khi nhận được tin tức.

Thời gian trôi qua, sự kiện rối loạn trục thời gian này càng ngày càng trở nên điên cuồng. Nó không chỉ liên quan đến cả Thủ Lũy Giả mà sức mạnh còn liên quan đến cuộc chiến bí mật bảy năm trước.

Bologo trở nên hoảng hốt. Hắn thấy mình như đang đứng trên mặt băng, dưới lớp băng mỏng là một bóng đen khổng lồ từ từ bơi qua.

Hiệp sĩ bạc khinh thường nhìn cuộc tranh chấp ở phía sau. Từ đầu đến cuối hắn không hề để những thứ này vào trong mắt, mục tiêu của hắn vẫn luôn là Trái tim bất diệt này.

Lebius cố gắng quấy rối hiệp sĩ bạc, nhưng giờ Hood và Barker đã đến gần. Lực công kích của hai Phụ Quyền Giả này không mạnh nhưng Năng lượng bí mật lại khá đặc thù, cho dù phối hợp với Jeffrey, Lebius vẫn không có cách nào để nhanh chóng đánh bại hai người họ.

Nếu chỉ là mình Hood còn đỡ, Lebius đã giết hắn một lần rồi. Nhưng lần này Barker Từ Chối cũng ở đó, chỉ cần cái tên này phòng thủ thì gần như không ai có thể vượt qua lớp phòng ngự của hắn.

"Bologo! Ngăn hắn lại!"

Lebius ra lệnh chi Bologo. Sau một lúc chiến đấu, Cận vệ Lá Chắn đã thiệt hại nặng nề, nếu Hood và Barker đến để chặn mình và Jeffrey thì sẽ chẳng có ai thèm đếm xỉa đến Bologo.

Fast bị vùi trong sỏi đá và máu thịt, dù không chết cũng sẽ mất sạch sức chiến đấu. Vào lúc tuyệt vọng này, Bologo đã biến thành một nước cờ bất ngờ.

Chỉ là nước cờ bất ngờ này phải đối đầu với hiệp sĩ bạc mệnh và Tài Thiết Chi Kiếm trong tay hắn.

Bologo không nói gì, hắn đáp lại Lebius bằng hành động bóp cò súng. Một luồng lửa hạ xuống từ trên trời, quấn lấy cả Nhà ảo tưởng và hiệp sĩ bạc vào trong đó.

"Ôi trời ơi! Chuyên gia nào cũng tận tâm như thế sao!", Palmer tiếp tục than vãn như mọi khi.

"Chẳng qua ta nghĩ đó là một cơ hội tốt."

Bologo nhìn hai người trong biển lửa, chất lỏng vảy rắn đúc thành một lớp giáp sắt dày trên bề mặt cơ thể.

"Cơ hội gì?"

Trước câu hỏi của Palmer, Bologo im lặng vài giây, hắn có thể phát hiện ra cảm xúc đang dao động không ngừng của Amy, trong nỗi buồn bã xen lẫn muộn phiền.

Bologo nghĩ một lúc, sau đó nửa đùa nửa thật, "Cơ hội cho giải thưởng Nhân viên mới xuất sắc nhất của năm?"

Palmer đưa ánh mắt như vừa nhìn thấy kẻ điên tới, và Bologo thì tiếp tục vừa cười vừa nói, "Chỉ cần giành được những thứ này giải thưởng này chắc chắn sẽ thuộc về ta, đúng không?"

Bologo mơ về tương lai đó.

"Đến lúc đó chúng ta sẽ thực sự là tổ hợp át chủ bài!"